Thứ Sáu, Tháng Ba 29, 2024
English EN Korean KO Vietnamese VI

TÂM – TÌNH – TÍN

by Trainer Dang Tuan Tien

Bữa có thằng em nó hỏi, điều gì làm mình tâm đắc và tự hào nhất từ khi bước chân ra đời đi làm, mình bảo đó là 3 chữ Tâm – Tình – Tín (mình chẳng dám bàn đến chữ Tầm vì ra đời mà, núi cao còn có núi cao hơn. Nhiều chuyên gia, anh/chị giỏi lắm, mình thì chỉ là hạng tép riu).

✒️ Bàn về chữ Tâm:

🎯 Hồi mở công ty đào tạo, mình tâm huyết lắm. Chạy từng quán cà phê, xin gặp chủ quán cho mượn mặt bằng làm hội thảo, vừa giúp quán có khách, còn mình thì được miễn mặt bằng. Hội thảo thì miễn phí, anh/em vẫn làm bằng đam mê và duy trì ngót nghét hơn 1 năm ròng.

2-3 năm không có nguồn thu, anh em bạn bè ngày đầu nản dần và từ bỏ. Ông anh đồng sáng lập từng rất gắn bó với môi trường sinh viên và bạn trẻ, cũng phải chấp nhận dừng cuộc chơi để sang môi trường doanh nghiệp, thu nhập cao hơn, điều kiện kinh tế lo cho gia đình cũng ổn định hơn.

Mình chả trách, lại càng đồng cảm và ủng hộ anh. Vì ai rồi cũng sẽ phải lớn, phải sống với trách nhiệm của bản thân và gia đình. Riêng mình, chả biết từ bao giờ, lại yêu công việc đi chia sẻ cho sinh viên và bạn trẻ. Cứ thế, 1 mình 1 xe đi về những buổi giảng với mức phí đôi khi chỉ có 500k.

Cái chữ Đam Mê, nói ra bằng miệng thì nhẹ lắm, lời nói mà, gió thoảng mây bay. Nhưng những ai thật sự bám trụ với nó, thì mới thấm hết được những cái khó khăn và hy sinh mà mình phải bỏ.

✒️ Bàn về chữ Tình và chữ Tín:

🎯 Mình nhận dự án từ doanh nghiệp về cho các bạn trải nghiệm, thì mình hiểu, đã hứa là giúp các bạn kiếm tiền, dù không nhiều, chỉ kiếm dăm ba trăm hay 1-2 triệu, cũng là kiếm, cũng là sự khích lệ lớn lao.

Cảm giác cầm dăm ba trăm ngàn tự thân kiếm được trên tay nó sướng lắm. Sướng vì tự thân mình kiếm được tiền, sướng vì trong suốt quá trình cày cuốc đầy mồ hôi đó, khi cần thì vẫn có anh/chị đi trước bên cạnh động viên và hỗ trợ.

🎯 Khi mình vào ngân hàng làm cũng thế, mình vẫn giữ nguyên cái phong cách dẫn dắt đó cho mấy đứa em vào sau. Cùng tụi nó chạy nắng, cùng tụi nó dầm mưa, cùng vác xe đi công tác tỉnh. Có những khi trời mưa, đường ngập, gió quất vạt áo mưa mà muốn té xe, cái áo mưa cánh dơi thì làm sao che hết 2 đứa, kết quả khi đến công ty người ta thì ướt như chuột lột. 2 anh em run lập cập nhưng vẫn cười. Để sau này khi mình đã rời ngân hàng, mấy lần tâm sự, nó bảo nếu không có mình ngày đó, nó cũng chẳng biết làm việc với ai. Và giờ thì nó cũng đã có những thành công nhất định.

➡️ Rồi cái duyên đưa mình đến với phỏng vấn và tuyển dụng.

Mình vẫn giữ nguyên quan điểm sống, hứa cái gì, thì phải làm cho được, cho đàng hoàng. Tụi nhỏ coi mình như người anh, người thầy, người đi trước, thì mình phải làm sao để không phụ lòng tin nơi tụi nó.

🎯 Như chuyện thực tập cũng vậy. Đã hứa là sẽ giúp các bạn có môi trường tốt, có người dẫn dắt tận tâm, có thù lao thực tập dù chỉ 1 triệu thôi thì ít ra phải làm được cái điều nhỏ nhoi mà mình nói. Còn ngay cả 1 triệu tiền công thực tập mà mình còn chưa làm được, người kèm cặp thì bỏ lăn bỏ lốc, thì lời hứa mình nó đáng giá bao nhiêu?

Cảm giác giữ được lời hứa và được các bạn cảm ơn khi có bạn nào đó được nhận vào làm chính thức tại một doanh nghiệp – cảm giác đó nó sướng hơn cái việc hét giữa hội trường hay ngoài đường “Tôi sẽ là triệu phú” mà trong túi không có lấy chục ngàn nhiều. Điều đó là sự thật.

Mình thích hướng các bạn đến những điều rất nhỏ, bình dị nhưng thực tế.

🎯 Công ty mình mở ra cũng vậy, bao bạn đến, bao người đi. Mình quan niệm, chẳng ôm nhân sự vào mình khi mình không có khả năng đào tạo, trả lương và phát triển. Giữ các bạn lại làm gì trong khi ngoài kia có rất nhiều cơ hội tốt để các bạn tung cánh cao hơn.

Mình làm biết bao nhiêu dự án, thất bại sấp mặt, cũng nhiều lần chép miệng, bảo mấy đứa đi đi. Ra ngoài học hỏi, làm thêm, sau này có duyên, anh em ta làm tiếp.

Ai từng làm sếp chắc hiểu, nhìn nhân sự mình đi, hỏi chạnh lòng không? Có chứ.

Nhưng niềm vui nó lớn hơn nhiều khi học trò, đàn em khoe ở môi trường mới, có nhiều cơ hội và niềm vui hơn hẳn. Và càng tự hào hơn khi thấy các bạn trưởng thành, minh chứng rằng việc mình làm là đúng.

Nên nhiều đứa giờ làm lương cao hơn mình nhiều, nhưng khi cần gọi 1 tiếng vẫn có mặt. Nhiều đứa không may mắn thành công, nhưng anh em vẫn quý nhau vì ít ra khi làm cùng nhau, ai cũng dành hết sức, tâm huyết cùng đồng đội.

Và mình vô cùng biết ơn những anh/chị/em doanh nghiệp thật sự có tâm đã đứng ra hỗ trợ tiếp nhận học trò hay nhân sự của mình, thay mình dẫn dắt tiếp con đường mà các em phải đi trong sự nghiệp.

Vạn sự tùy duyên. Trong vai trò nhà tuyển dụng, mình chẳng bao giờ hỏi bạn có cam kết làm lâu dài với doanh nghiệp không. Cái quan trọng là khi mình làm việc với nhau, mình để lại cho nhau cái gì, là những giá trị tốt đẹp gì trong nhau, điều đó mới là quan trọng nhất. Cứ làm hết sức thôi, đừng hứa hẹn với nhau vì lời hứa vốn là sáo rỗng.

❤️ Thầm cảm ơn chị sếp cũ của mình ngày còn làm ở Manulife, mình học và ảnh hưởng rất nhiều từ phong cách làm việc, chỉ bảo của chị. Chị lưu ý rất kỹ những hạn chế của mình, những lỗi sai của mình và góp ý, từ việc viết cái mail thế nào, cách nói chuyện với khách hàng, với sếp ra sao. Ngày mình nghỉ, chị dành hẳn 1 buổi vẽ cho mình định hướng và đánh giá ưu khuyết bản thân. Tinh tế đến như vậy mà mỗi lần gặp lại, chị vẫn áy náy vì mình là lứa nhân sự đầu tiên mà chị đào tạo, không có nhiều kinh nghiệm để giúp mình phát huy tốt hơn. Nhưng có lẽ, chỉ nhiêu đó thôi, cũng đủ để mình cảm thấy ấm lòng và thầm mang ơn chị. Vì ở chị, là hình mẫu 1 người sếp có tâm mà mình mong hướng tới.

➡️ “Người tài không tự nhiên mà có, người tài do chính doanh nghiệp phát triển nên.”

Chẳng có ai là bất tài, chẳng có quân cờ nào là vô dụng. Quan trọng là ta có gặp được người dẫn dắt đủ tâm, đủ tầm chấp nhận bỏ thời gian đào luyện để nên người hay không.

Viết cho một ngày cuối tuần nhiều ấm áp…

Có thể bạn quan tâm

Rời Khỏi Bình Luận